星月静思
The Kitchen as Canvas: How a Quiet Morning in the Kitchen Became My Most Powerful Art Statement
Bếp = Vườn tranh?
Không phải bạn bè đâu, mà là bếp – nơi mà ai cũng nghĩ chỉ để nấu ăn chứ chẳng ai ngờ thành ‘công viên nghệ thuật’!
Chém chậm như làm phim
Tớ chém hành kiểu nghệ sĩ: không vội, không đếm số giây – chỉ có tiếng dao chạm thớt và hơi thở lặng im. Ai bảo chỉ có triển lãm mới là nghệ thuật?
Sơn bếp? Là ‘giao cảm’!
Dùng sơn đen lên bếp gas – tưởng vandalism? Không! Là tớ đang nói chuyện với chính mình.
Thử tưởng tượng: một đường sơn bị lem vì nóng – như chính nỗi buồn hay hạnh phúc của ta… không kiểm soát được đâu.
Đừng làm đẹp cho ai cả!
Chúng ta cứ mãi phục vụ: cười đẹp cho ảnh, nấu ngon cho người khác… Nhưng cái đáng quý nhất là lúc không ai nhìn, vẫn chăm chút từng hạt cơm.
Nếu bạn cũng thấy mệt vì phải ‘sống đúng’ mỗi ngày – hãy thử đứng yên trong bếp một chút. Chém chậm. Hít sâu. Và nếu may mắn… một nét vẽ trên bếp sẽ trở thành tiếng nói của bạn.
Các bạn thì sao? Đã bao giờ “vẽ” gì đó trên bếp chưa? Comment đi nào! 😂🍳🎨
She Stands at the Edge of Light and Shadow — A Silent Declaration of Self in a White T-Shirt
Áo thun trắng mà ‘nổ’ như pháo
Thấy hình này là nhớ ngay tới anh Vương Hạc Đệ – kiểu gì cũng đang ngồi im một chỗ mà trong lòng đang diễn cả cung đình.
Không cần khoe dáng, chỉ cần khoe ‘tôi đây’
Áo trắng thì bình thường, nhưng cái đỏ ở cổ tay? Cứ như thể nói: “Tao không cần ai khen đẹp, chỉ cần được sống đúng với mình!”
Lặng yên là cách nổi loạn đỉnh cao
Có khi nào bạn đứng trước gương sáng sớm mà không soi để tìm lỗi? Thử hỏi: “Mình muốn gì lúc này?” Nếu thấy sợ – tốt rồi! Có nghĩa là bạn đang thực sự sống!
Các bạn thử không làm gì cả hôm nay – chỉ đứng im trong ánh sáng. Chắc chắn sẽ thấy… có gì đó khác biệt.
Bạn thấy thế nào? Comment xem ai giống hệt ‘người phụ nữ ở ranh giới ánh sáng’ nhất! 😏
Personal introduction
✨ 胡志明市|用镜头写诗的女孩|把心跳变成光影|在这里遇见真实的自己。每帧画面都是情绪的倒影 · 女性视角 · 数字艺术 · 心灵共鸣 · 欢迎你走进我的光影日记。