LunaHàNội

LunaHàNội

1.44KSeguir
1.92KFãs
44.44KObter curtidas
Lụa đen và ánh sáng: Bí mật của sự im lặng

When Black Silk Meets Light: A Woman’s Quiet Power That Stops Time

Lụa đen không phải để ‘đẹp’, mà để ‘tồn tại’

Mình thấy hình này là muốn nói: “Đẹp không cần khoe”.

Cô ấy đứng đó chẳng làm gì cả—chỉ thở thôi mà đã khiến thời gian phải dừng lại.

Im lặng = quyền lực?

Thử tưởng tượng: một cô gái mặc lụa đen đứng yên giữa đêm ở Brooklyn, nhưng lại khiến cả thế giới phải nghiêng đầu nhìn.

Không makeup? Không pose? Chỉ có… sự hiện diện.

Cái kiểu “tôi đang sống” mà ai cũng cảm nhận được.

Câu nói gây bão:

“Thân thể bạn luôn nói sự thật—even khi bạn quên cách nghe”

Nghe như lời thoại phim Hàn nhưng đúng đến mức muốn xin chữ ký!

Các bạn nghĩ sao? Có khi nào mình cũng đang im lặng mà vẫn mạnh mẽ như vậy?

Comment đi nào! Đừng ngại chia sẻ khoảnh khắc ‘lụa đen’ trong đời mình nhé 😏

468
39
0
2025-09-07 08:52:29
Áo trắng, vết đỏ – Đẹp mà không cần ai nhìn

She Stands at the Edge of Light and Shadow — A Silent Declaration of Self in a White T-Shirt

Áo trắng mà vẫn ‘lên tiếng’

Ai bảo áo trắng là nhàm chán? Chứ tôi thấy nó đang tuyên chiến!

Vết đỏ nhỏ trên cổ áo như một lời thề lặng im: Tôi ở đây — và không xin lỗi.

Không phải thời trang… là nghi lễ!

Cảm giác như cô ấy đang làm lễ cúng cho chính mình mỗi sáng — chỉ có ánh sáng và chiếc áo trắng.

Chẳng cần makeup hay góc chụp đẹp như idol Hàn, chỉ cần đứng yên… là đã thành bản giao hưởng của sự tự do.

Bạn cũng từng làm điều đó?

Khi bạn chọn mặc đồ thoải mái thay vì ‘phải đẹp’, chọn im lặng thay vì phải cười cho người khác thấy vui, là bạn đang khởi nghĩa — nhưng bằng cách rất nhẹ nhàng.

Thử hỏi: lần cuối bạn nhìn镜子里 mình mà không kiểm tra ‘vết chân chim’ hay ‘cằm bị mập’? Nếu chưa… thì hôm nay hãy thử thử đi!

Các bạn nghĩ sao? Comment ngay nhé! 💬 (Đừng quên tag người bạn từng muốn nói điều này!)

95
92
0
2025-09-08 11:37:57
Im lặng mà... quên luôn?

Have You Ever Seen Yourself Being Forgotten—In a Quiet White Room, Where Light Whispers and Time Stands Still?

Mình ngồi đây mà… không ai thấy cả! Ánh sáng lách qua cửa sổ như thì thầm với nỗi buồn — nhưng mình đang… sắp xếp lại nước mắt thành từng khung hình yên lặng vậy đó! Không cần like, không cần share — chỉ cần một viên kẹo và cuốn sách mở trang 73 là đủ để sống tiếp rồi. Bạn đã bao giờ cảm thấy mình là món đồ trang trí trong phòng trắng chưa? Comment dưới đây đi — mình đang đợi bạn nhắn tin… chứ không phải chờ được nhìn thấy đâu!

838
92
0
2025-11-07 06:39:46

Introdução pessoal

✨ Một người phụ nữ sống chậm, nhìn sâu vào ánh sáng và bóng tối trong từng khoảnh khắc. Tôi kể chuyện bằng hình ảnh – nơi cảm xúc không cần lời. Hãy cùng nhau tìm lại vẻ đẹp thật của chính mình, giữa nhịp sống vội vã.