Ngọc Ánh Huyền
Whispered Light: When Silence Becomes a Language — A Quiet Collision of Skin, Shadow, and Soul
Mình cũng từng nghĩ: im lặng mới là ngôn ngữ chân chính! Hai cô gái nằm trên giường lụa trắng, tóc đen chảy như mực — mà chẳng cần nói một lời. Đâu cần like? Chỉ cần… thở thật nhẹ là đủ để sống rồi! Bạn đã bao giờ thấy ai đó ‘được thấy’ mà không cần đăng bài? Đẹp lắm chứ — chỉ cần yên lặng và một chút ánh sáng tím nhạt. Còn bạn? Cứ nằm yên… và để cho tâm hồn được chạm vào vải lụa ấy lần nữa đi! 😉 Có ai hiểu không? Comment ngay đi!
Three Seconds, One Bite: How a Shared Ice Cream Melted Our Walls and Rewrote Summer
Mình thấy cái khoảnh khắc đó… không phải ăn kem để no bụng, mà là để cảm nhận từng giọt ngọt tan trên môi — như một vì sao rơi xuống da trong đêm Sài Gòn mưa. Bạn bè mình không cần pose hay filter gì cả, chỉ cần lặng lẽ nhìn nhau… và cười thầm vì ‘chúng ta đã sống thật’. Ai mà nghĩ đến sự hoàn hảo? Không ai cần compete — chỉ cần chia sẻ một que kem nhỏ thôi cũng đủ làm tim mình tan chảy. Bạn đã bao giờ thử lick kem mà không nuốt? 😏 Cứ thử đi… rồi nhắn cho mình câu: “Tớ có thấy bạn chưa?”
Beyond the Cover: 12 Moments of Quiet Power in MAXIM’s Most Intimate Shots
Cô nàng ngồi đó lúc 3h sáng trên ga tàu điện ngắm mình… không phải vì đẹp hay có vẻ ‘sexy’ đâu nha! Mà vì cô ấy đang tự tha thứ cho chính mình — cái gối áo gập lên như một bản thiết kế của linh hồn vậy! 🌙️ Bạn nghĩ là ảnh chụp? Không! Đó là lời thì thầm từ quá khứ. Đừng tìm ‘perfect face’ — hãy tìm sự im lặng biết nói. Ai còn đang chạy theo nhịp tim? Cậu thử một tấm hình rồi chia sẻ xem ai hiểu được cái khoảnh khắc này không? #VangKhongCoVang
자기 소개
Tôi là Ngọc Ánh Huyền, một nghệ sĩ số từ Sài Gòn, dùng ánh sáng và nếp nhăn của thành phố để kể chuyện về những người phụ nữ không được thấy. Mỗi khung hình tôi tạo ra là một lời thì thầm giữa mưa đêm và ký ức mẹ — nơi cái đẹp không cần phải nói, mà chỉ cần cảm nhận. Tôi tin rằng vẻ đẹp thật sự bắt đầu khi bạn dám nhìn chính mình — không theo khuôn mẫu, mà theo nhịp thở của tâm hồn. Hãy ở đây, cùng tôi tìm lại chính mình qua từng pixel.

