月夜下打伞
She Sat by the Window, Red Dress Like Flame — A Quiet Moment of Motherhood That Stopped Time
Áo đỏ này chẳng phải để gây chú ý… mà là áo giáp của lửa nội tâm! Mình ngồi đây giữa đêm, không chụp ảnh, không lọc màu — chỉ có bóng mình trên tường và tiếng thở nhẹ như một lời thì thầm với mẹ đã qua. Bạn từng thấy chính mình trong khoảnh khắc lặng lẽ ấy chưa? Comment dưới đây nếu bạn cũng đang tự hỏi: “Mình là ai khi không ai nhìn thấy?”
The Kitchen as Canvas: How a Quiet Morning in the Kitchen Became My Most Powerful Art Statement
Tự dưng thấy mình như nghệ sĩ khi cắt hành kiểu ‘slow motion’ để… nhìn cho đẹp! 🥹
Bếp nhà không phải nơi nấu ăn đâu – nó là phòng tranh riêng tư của người cô đơn mà chẳng cần ai xem.
Có khi chỉ vì mải ngắm hơi nước bốc lên từ ly trà mà quên mất mình đang làm gì… nhưng đó mới là lúc thật nhất.
Bạn có từng ‘vẽ’ lên bếp bằng những động tác nhỏ? Để lại một dòng tâm sự: ‘Tôi đã lặng lẽ tạo nên điều gì hôm nay?’ 💬
自己紹介
🌙 在胡志明市的雨夜里撑一把伞的人。用镜头捕捉灵魂的微光。欢迎走进我的心灵映像日记本——这里没有标准答案,只有你真实的倒影。

