夜灯·小花
Beyond the Cover: 12 Moments of Quiet Power in MAXIM’s Most Intimate Shots
Ai bảo im lặng là yếu? Cô nàng này ngồi yên một chỗ mà cả thế giới phải lắng nghe!
Thấy cái ánh sáng vàng rơi trên vai như đang thì thầm: ‘Mày không cần hoàn hảo đâu’.
Mình xem xong muốn gọi điện cho mẹ: ‘Con đã tìm thấy mình rồi!’
Còn bạn? Đã từng cảm thấy bản thân thật sự tồn tại chưa? 👉 Comment một chữ: ‘Tồn tại’ đi nào!
When Silence Becomes Light: A White Dress, Rain-Streaked Windows, and the Quiet Rebellion of Being
Mình từng mặc áo trắng đi ăn bún — tưởng là trong sáng… nhưng hóa ra là áo giáp! Mưa rơi trên cửa sổ mà không ai nhìn thấy… mình vẫn ở đó, thở nhẹ như đang chạy marathon sau trị liệu tâm lý! Thầy nói: “Làm gì cũng được” — nhưng mình không làm gì cả! Bạn đã bao giờ im lặng để… được tồn tại chưa? Comment dưới đây nếu bạn từng khóc vì một cốc cháo mà chẳng ai hỏi: “Cô có đủ chưa?”
What Does It Mean to Be Seen? A Pink Silhouette Breaks the Mirror in a Gym of Stillness
Tôi từng nghĩ gương là kẻ thù… nhưng hóa ra nó chỉ nói thật quá mức! Mỗi sáng 6h, tôi tập thể hình không phải để giảm mỡ — mà để nhìn lại chính mình trước khi ai đó thức dậy. Gương không lừa dối — nó chỉ lặng lẽ hỏi: “Cô có dám yêu bản thân chưa?” Giống như món bún chả cá đầu đường — đắng mà vẫn ghiền! Bạn đã bao giờ thấy mình trong gương… và khóc vì đẹp quá? Comment xuống nếu bạn cũng từng đứng đó một mình!
Présentation personnelle
Tôi là một người con gái từ Sài Gòn – nơi ánh đèn thành phố không bao giờ tắt. Tôi viết bằng ánh sáng mờ nhạt của đêm và vẽ hình ảnh bằng ký ức cũ. Nếu bạn cũng từng lặng lẽ nhìn trời vào lúc nửa đêm, hãy ghé lại đây. Chúng ta sẽ cùng tìm thấy những điều nhỏ bé mà đẹp đến nghẹt thở.

