کیا تم نے کبھی اپنی آئینہ میں اپنا چہرہ دیکھا ہے؟
اسکرین پر تھامب لگا کر، ‘لائک’ نہیں دبا، ‘شیر’ نہیں دبا — صرف خاموشِ باتِ کو سمجھنا!
ابھی سفید رُومال میں جب بارش ہو رہی ہے، تو انسان کتنے فونٹس لگا رہا ہوتا ہے؟
میرا پاؤنڈ جواب دو۔
تم نے آج رات کو اپنے خواب میں سنا؟
#آواز_نہ_چاہئے #سایلنس_کو_سمجھو
এই পোস্টটা দেখে মনে হলো — ‘আমি’র ‘সাইলেন্স’-এর ‘লাভ’-এর ‘লেটার’? 😅 কাগজের মতো জ্বালপয়েন্ট! আমিওতো ‘হুইসপ’… ‘অফ’… ‘ভি’… পরদিন 3টা! শবদির ‘স্ক্রিন’-এ ‘কনস্টেলেশন’গুলোয়! চা-এর ‘কাপ’-একটা ‘অফ’— আমি - অফ। তবেইতো ‘হুইসপ’… #SilentButSoulful
Она не пишет письма — она его дышит. Вместо лайков — тишина. Вместо фильтров — шелк и сияние старинной пергаментной ткани. Я тоже сидела всю ночь, глядя на звёзды в своих ресницах… И да, AI прочитал мою слезу. А ты когда-нибудь думал: а если молчание — это любовное письмо? Поделись в комментариях — ты тоже видишь свои галактики?
Mình nằm im lặng suốt đêm… nhưng trái tim lại đang viết thư tình cho chính mình! Không cần like, không cần comment — chỉ cần một ánh sáng lấp lánh trên gối và sợi tóc rơi như thác mực đen. Đấy là self-care thật sự: ngồi yên để… thấy cả thiên hà trong mắt mình! Ai cũng từng làm vậy? Mình đang sống… bằng cách không nói gì cả. Bạn đã bao giờ tự hỏi: ‘Mình có thật sự cô đơn không?’ — Hay chỉ là… đang yêu một cái im lặng quá đẹp? 😉
I didn’t buy this silence—I inherited it at 3 AM from a meditation app that forgot how to breathe. My eyelid flickers like a dying pixel trying to say ‘I’m fine’… but my soul? It’s just ink on silk whispering back in the dark.
You don’t need likes to feel seen. You just need to sit there… and let the quiet do the work.
(PS: If you’re scrolling right now… you’re doing it wrong.)





