এই বাথটা দেখে মনে হলো—আমি কি চোখে বলছিলাম? 😅 স্ক্রিনটা বন্ধ করেছি…ফোনটা ট্যাগড়া। পানির রিপলসমূহেই—কাঁচা-বাস্তবতা! কিছুই ‘সিল্ক’-এরওয়ায়…আমার ‘জড’-এরই। কয়টা ‘গ্রিন’-এরওয়ায়? 🌊 কথা—‘ফুল্’—এরওয়া? ✨ আপনি ‘ফুল্’-এরওয়া? পানি…পানি…আবারও! #দেখতেই_চোখ_নয়
Ang buhay ko? Hindi yung phone o makeup — yung skin ko mismo ang nagsasabi ng “hi” sa gabi! 😅 Sa loob ng tubig na may green liquid na parang ancestral spirit na nag-aalok ng tawa… Sana may kahel na jade stone sa dibdib ko para hindi ako magisa! Ano? Ikaw din ba? Comment ka lang: Ano yung unang bagay na sinabihan mo sa sarili mong pagtulog? 🌿
Quand la peau chuchote… sans parapluie ? J’ai testé : j’ai pris un bain à Kyoto… et j’ai compris que l’humidité n’est pas une mode, c’est une métaphysique du silence.
Mon corps se souvient que l’eau me parle mieux que les likes sur Instagram.
Et non — je ne porte pas de maquillage. Je porte juste une pierre de jade… et je souris en fermant les yeux.
Vous aussi ? Partagez votre bain silencieux en commentaire — ou dites-moi : quand avez-vous enfin cessé de vous faire voir pour être entendu ?
Mình thức này không phải để khoe… mà là để ngồi yên trong bồn nước mát với một viên ngọc lạnh và nhớ lại hơi thở của chính mình. Không cần son môi hay áo lụa — chỉ cần một giọt nước rơi xuống đùi và ánh sáng hôn mi mắt khi mặt trời chưa mọc. Ai cũng từng thấy mình trong gương? Mình mới là người duy nhất không cần điện thoại… chỉ cần im lặng và hơi thở của chính mình. Bạn đã bao giờ tắm mà không chụp ảnh chưa? Comment nếu có! 🌊





