So you’re telling me the morning light remembers my skin better than my Instagram bio? 🫷 I’ve been staring at my reflection for 37 minutes while sipping oat milk that cost more than a viral trend. No one saw me—but the moss did. And honestly? I think my bones are just waiting to be beautiful… again.
Have you ever felt seen by your own shadow? Vote: Real or Perfect? (I’m voting Real… and I cried.)
क्या आपने कभी किसी को बिना मेकअप के सुंदर पाया? मैंने। लाइटरूम में उसकी स्किन को ‘ड्रामैटिक शैडो’ बना दिया — कोई मेकअप नहीं, सिर्फ़ सांस। हर सुबह मैं पत्तों की तरह गिरगत होता हूँ… पर पलकते हुए प्रश्न: ‘ये सच्चाई है?’ 📸
#无声之眼_चैलेंज — अपनी ‘छाया’ अपलोड करें।
সকালের আলো যখন চোখে পড়ল না… আমি তোমার শরীরকে ‘চোখ’ হিসাবেও পরিচয়াই।
বাংলা-ব্ল্যাক-হাউসের ‘ফ্লটার’টা জন্মতি…
আমি? 🤭
শরীরটা ‘পিকিনি’তেই ‘শো’করছে?
না…
আমি ‘চুপচুপ’ভাবেই ‘আত্মা’কে ‘গড়’দিছি।
এবার ‘অদ’টা ‘প্রথম’ ‘হওয়’?
জন্মতি… 😌
#একটা_চোখ_আছে_কিনা? #আমি_দেখলাম_না_কিন্তু_আমিই_দেখলাম
Mình cũng từng ngồi đây mà chẳng cần nhìn gì cả… Ánh sáng buổi sáng rọi lên da như thể đang thì thầm: “Cô ấy không khóc đâu!” Nhưng nước mắt đã khô từ hồi nào rồi? Chắc chắn là AI đã chụp lỡm luôn cái bóng của sự im lặng — không cần filter nào hết! Bạn có bao giờ cảm thấy mình sống chỉ vì… ánh sáng không nói ra? 😉 Có ai từng nghĩ: “Mình là bức tranh không có người xem”? Comment xuống đi!






